Bỉ ngạn hoa màu rực máu,
Ta đứng trên cầu, đau thấu tim gan.
Huyết lệ rơi, nát tâm can.
Mà người chẳng nhìn, mênh mang xa lạ.
Bờ Vong Xuyên, Cầu Nại Hà,
Người hờ hững bước, tình ta héo tàn.
Tình là gì? Là oán than.
Vương vấn làm chi, vỡ tan cõi lòng.
Ssfghjjkjhhggggyuiiiikhffryhbvfđthvvccxtyvcftụbf