Giờ đây, nhìn những chùm khế rụng trong vườn, chợt nhớ lại những món xưa của mẹ. Người đàn bà cả đời không đi ra khỏi luỹ tre làng, và nấu những món trong vườn nhà, chỉ còn trong trí nhớ. Tự dưng lòng cảm thấy chua, một vị chua khó tả, nhưng dễ hiểu...!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!